Phan Rí ơi ! !

                                      Phan rí ơi.! ! !

                              Chân trời mặt nước mênh mông

                      Thuyền đi đâu vắng biết không biển chiều?

                                Ta băn khoăn mãi một điều

                      Lần khân nên chẳng biết nhiều về em.

                                  chỉ vì tính thiệt so hơn

                          Nên Phan Rí cứ chập chờn mờ xa

                                 Đau lòng bạn,xót lòng ta

                             Cứ rào rạt vỗ như là biển khơi.

                                 "Quê hương là biển là trời"

                            Mà ta đi chẳng một lời cùng sông

                              Bao giờ hạnh phúc mênh mông.

                         Sẽ về thăm bạn,chờ trông từng ngày...

                                            Hòang văn Định IIC8