Cảnh cuối Thu

             Chiều thu buồn nhớ bạn:

            “Bạn như cánh nhạn bay xa mãi,

            Ta vẫn còn đây với nỗi buồn:

             Chôn chân và chết nghẹn”.

                          NVC.

                                                   CẢNH CUỐI THU

 

                                        Cánh nhạn bay về chân biển xa,

                                        Trời thu hiu hắt xám màu da.

                                        Chơ vơ trước gió cành dương liễu,

                                        Lẩn khuất trong sương một bóng nhà.

                                        Vực thẳm chôn chân cùng biển lạnh,

                                        Đèo cao chết nghẹn dưới mưa sa.

                                        Sóng đời xô dập bao lần nữa,

                                        Tuổi trẻ chưa qua đã chớm già!.

 

                                                                        Cuối thu 2006.
                                                                        Nguyễn Văn Cư.

              

                                          Họa bài: "cảnh thu nhớ bạn"


                                        Tuổi trẻ chưa qua đã chớm già
                                        Nhưng tình bạn luôn sống trong ta
                                        Cho dù góc biển chân trời, nhớ
                                        rằng ta vẫn chung một mái nhà

                                        Mặc cho sóng dập với mưa sa
                                        Xin đừng làm cho xám màu da.
                                        Đời là bể khổ, bạn nên nhớ
                                        Đừng quá bi quan mà chóng già

                                                  
NT5 Hoàng văn Định (2c8)