Gởi đến các anh bài thơ,có thể cuối cùng..và những nỗi niềm khôn nguôi về một nơi chốn ấy.

của Cố nt4 Nguyễn Long

 

   Chiều trên sông soi nghiêng mờ đỉnh núi

   Thuyền êm xuôi sông vắng nước lên rồi
   Chiều xuống muộn hoa bằng lăng tím ngắt
   Lục bình trôi xanh thẳm, lục bình trôi
   Sông La Ngà bao đời nay vẫn thế
   Vẫn hai mùa mưa nắng đục trong
   Khi cạn khi sâu lao xao gợn sóng
   Con nước lên cao con nước xuôi dòng
   Ta hơn nửa đời làm hàn sĩ
   Đã từ lâu xa lạ phố phường
   Nợ áo cơm nhiều khi thẹn mặt
   Đêm lều tranh uống rượu ngắm trăng suông
   Đôi khi thơ thẩn tìm quanh quất
   Cảm khái làm thơ chẳng bỏ sầu
   Xem ra thiên hạ lòng không chật
   Thôi cũng đành xong chuyện bể dâu
   Ta bỗng nhớ dòng sông tuổi nhỏ
   Sáng hồn ta một thuở trăng chờ
   Có nắng về hoa cười mắt biếc
   Em tới trường áo luạ mùa thu
     Ta đơn độc giữa một trời sông nước
   Ngắm hoàng hôn mây trắng ngang đầu
   Chiều trên sông La Ngà buồn hiu hắt
   Dòng sông xưa ai biết chảy về đâu?
                             1988