PRC-36

                   PHAN RÍ CỬA - 36 NĂM ... NHÌN LẠI

                     ( Trích hồi ký của cố Nt6 Nguyễn văn Tịnh)

..................................................

7giờ tối ngày 02/04/75.
Những chiếc GMC và xe bus của trường chở vợ con của quân nhân cơ hữu ngày hôm qua, tối nay đã quay trở lại Sông Pha đón tụi mình. Có lẽ chúng sẽ trở lại nhanh hơn, nhưng vào đến Phan Rang, chúng đã bị bọn loạn quân giữ lại khá lâu. Chưa tới Phan Rang mà nghe tin Phan Rang đã rơi vào tình trạng hỗn loạn, chính quyền tỉnh đã bỏ trốn để lại 1 Phan Rang cướp bóc, giết người cướp của....
Bọn mình lên xe và dự trù sẽ chạy suốt đêm để sáng hôm sau có thể đã ở Phan Rang. Xe chật như nêm, không có chỗ ngồi đã đành, thậm chí 1 chỗ để chân cho vững cũng không có. Nhưng vẫn còn hơn là đi bộ, đứa nào cũng hể hả nói với nhau như thế.
Đêm miền thấp trời trong và cao không giống những đêm sương mù băng gía ở Đà Lạt. Đứa nào cũng thấy mình như mất mát một cái gì.
Trên lộ trình di tản, vẫn chưa thấy yên tâm. Tương lai vẫn còn nhiều gian nan, để vượt quãng đường dài vài trăm cây số về Sài Gòn. Nhìn đứa nào cũng thấy vẻ mặt đầy tư lự, ai biết được tương lai sẽ dành cho mình cái gì may mắn hay những bất trắc.


Ngày 03/04/75.
Buổi sáng Phan Rang thành phố lác đác vài tiếng súng nổ, cửa phố xá đã đóng kín, dân chúng ít ra đường, chỉ thấy 1 bọn ăn mặc đủ loại cầm súng đi nghênh ngang ngoài đường, và thỉnh thoảng bắn loạn xạ lên trời.
Con phố chính Thống Nhất ngày nào tấp nập rộn rịp, bây giờ vắng như nghĩa địa. Em gái Duy Tân, Trương Vĩnh Ký ngày nào năm xưa áo dài trắng với tóc xoã dễ thương giờ cũng vắng bóng, có lẽ cặp vở và những ước mơ mộng mị giờ cũng đành gác nơi góc tủ. Còn mình thì ủ rũ khóc thương cho thời li loạn.
Phan Rang lộn xộn nên ông God Father của trường quyết định sẽ dùng đường bộ để vào Sài Gòn qua Phan Thiết. Xe ít người đông ( vì sợ vợ con của quân nhân cơ hữu cũng đang đợi ở đấy ), nên phải đi làm 2 toán, 1 đi bộ, 1 đi xe và sẽ thay nhau mỗi chặng 50km.
Trời nắng gắt nên mệt vô cùng. Cứ chuyển như thế đến 9giờ tối thì tới Vĩnh Hảo. Ngủ đêm ở đây.
Vấn đề ăn uống cũng là vấn đề nan giải nhất. Thiếu thốn quá sức, mình và Thuận may mắn còn vài gói gạo xấy nên giải quyết nhanh. Cơm với thịt gà ngon quá!
Và ngủ ngay ngoài vệ đường.


Ngày 04/04/75.
Tiếp tục lộ trình. Xe chở bọn mình tới Lương Sơn, 1 xã trù phú nằm dọc quốc lộ.
Các SV Võ Bị di tản trước 1 ngày bây giờ nghe tin đang kẹt ở Phan Thiết vì đám loạn quân từ miền Trung vào đang phá phách, và chặn đường vào Sài Gòn của SV Võ Bị. Hình như 2 bên có đụng đột và nghe đâu 1 vài SV Võ Bị đã tử nạn.
Thế là bọn mình bắt buộc ở lại Lương Sơn. Vào nhờ nhà dân, mỗi nhà vài ba mạng. Ở dây tình hình đang yên ổn, dân chúng vẫn sinh hoạt bình thường. Chỉ thấy trên quốc lộ từng đòan người di tản đi ồ ạt, xe nào xe nấy đầy nóc người. Người xếp hàng đoàn trên mui xe....
Đêm Lương Sơn buốn kinh khủng. Vắng và âm u. Giấc ngủ cũng không an tâm vì sợ bị tấn công bất ngờ.
Ở Lương Sơn 3 ngày. Phải ghi lại đây niềm tri ân sâu xa vì những giúp đỡ của dân chúng, họ giúp rất nhiều  và bảo: " chưa có thứ lính gì đàng hoàng như mấy cậu", Hẳn đi chứ, SV CTCT mà!


Ngày 07/04/75.
Đường Phan Thiết vẫn chưa được khai thông và đám loạn quân vẫn hoành hành tại xã. Chỉ huy trưởng ra lệnh quay về Phan Rí để đi ghe vào Vũng Tàu.
Từ giã Lương Sơn vào chiều ngày 07/04, đến 5 giờ chiều thì lên ghe. Mỗi chiếc ghe chứa gần 200 mạng. An toàn không chắc được bảo đảm, nhưng biết thế nào hơn.
Lênh đênh trên biển gần 2 ngày, mệt nhọc quá sức. Ói mửa đến phờ phạc cả người. Đến Bến Đá, lúc ghe lên Vũng Tàu mỗi đứa đã thành 1 nghợm, dơ dáy và hốc hác.     
Không đứa nào dấu được sự vui mừng khi ghe cặp bến Bến Đá. Tính từ ngày bỏ Đà Lạt, đã 9 ngày đi trong vùng đất mà tính mạng mình lúc nào cũng bị đe doạ. Bây giờ vào vùng đất sống. Tuy bơ phờ nhưng ai cũng mỉm cười sung sướng. Đến Bến Đá đông đặc người là người, nào là làn sóng người tị nạn, rồi đám đông thân nhân  đi tìm người thân di tản. Tiếng máy phóng thân gọi ơi ới...
Bọn mình rời ghe chân bước hầu như không vững. Hai ngày trên ghe, bị sóng biển nhồi đến ói cả mật xanh mật vàng. Nên khi ban cứu trợ phát cho mỗi tên 1 ổ bánh mì, vừa cắn được mấy miếng đã bị ói ra, miệng đắng và ăn không nổi.
Cũng may đây là 1 giáo xứ có tổ chức, và họ đã nấu sẵn cháo đậu xanh cho những người không ăn được. Bọn mình được mời vào nhà ông chủ tịch hội đồng Giáo xứ, tại đây có cháo. Ăn xong người mới tỉnh ra được 1 chút... Rồi cả bọn ngồi nhắc nhau những kỷ niệm vui, buồn, sợ hãi của cuộc di tản. Kiểm điểm thấy mất 2 SVSQ. 1 chết tại trạm Hình vì bọn cướp có súng lúc lên xe, 1 chết gần Phan Thiết. Riêng toán trinh sát gồm 60 người khoá 4 bây giờ lạc tận Bình Tuy. Nghe nói là sẽ có trực thăng tới đón vào SG. Ai cũng lo cho số phận toán này vì nghe tin cùng đi với Võ Bị, mà Võ Bị chết vì bị pháo tại Bình Tuy gần cả trăm SV.
Nghỉ tạm tại Bến Đá gần 5 giờ chiều, thì có xe đưa về phi trường Vũng Tàu ( PTcũ ). Sau khi ăn uống, anh em được phép xuất phố...
Phố xá Vũng Tàu cũng thưa thớt vì giờ giới nghiêm được ấn định quá sớm. Từng đám SV với khăn quàng cổ màu thiên thanh đã làm ngạc nhiên dân chúng. Ai cũng đổ ra đường để xem mặc và hỏi thăm. Khi biết là SV CTCT Đà Lạt, ai cũng có vẻ vui mừng, bởi vì có người tưởng là cả bọn đã bị mất xác trong rừng khi di tản rồi.
Mình, Tuấn, Thuận vào quán cafê Hồng, cô chủ là bạn của Tuấn nên tiếp đãi bọn mình nồng hậu. Tách café filt thật ngon sau những ngày âu lo và thiếu thốn. Điếu capstan hương vị gây gây nồng cho mình 1 cảm giác khoan khoái. Cuối cùng cô bé chủ quán đã không lấy tiền, lý do: đãi SV Đà Lạt.  Cám ơn cô bé, rồi cả bọn kéo nhau về nơi tạm trú.

.......................................... HỒI KÝ: SVSQ Khóa 6. >>

>>

MÔI CƯỜI MÀ LỆ TUÔN RƠI ! FB Lê công Khanh

Thêm một lần đến rồi đi.. thêm một lần chia tay từ giã.. lệ tuôn rơi nhỏ xuống lòng tôi.. Giọt nước mắt hiểu lòng đàn em và " THAY LỜI MUỐN NÓI ĐẾN MỌI NGƯỜI"

>>>

______________________________________________________________
Thân tặng các Niên Trưởng - Nt6 An Nguyen
Để nhớ về một vùng trời yêu thương Dà Lạt  -  
Dà Lạt sương mù phó xa đưa
Bâng khuâng thương nhớ mấy cho vừa
_____________________________________________________________________________________________________
Một khi không có em bên đời ( Viết về Nt6 Minh - Tây Ninh ) Lê công Khanh

 

Trần gian quanh ta đâu có vui gì
Để yêu đương .. để nhung nhớ để tha thiết
Giữa nhân gian kia không buồn vui
Một khi không có em bên đời
________________________________________________________________________________________________________

SÔNG QUÊ tHẠCH HÃN thơ Nt6 Nguyễn văn An

Răng lạ rứa ? Chừ Sông quê như rứa .

Thạch Hãn xưa , nay nước củ về đâu ?

Ngàn sóng nhỏ , bên sông đò bỏ bến .

Thời gian ơi ! Xin lại tuổi thơ đầu . (  Facebook Andy nguyen )

>>>

_________________________________________________________________________________________

Nt5 Lê công Khanh giới thiệu Bộ bài Nt6

Đây là album chân dung gương mặt các anh em trong khóa , mong các bạn nt6 nhiệt tình ủng hộ ... (Bộ bài hiện có 20 lá bài...)

>>>

__________________________________________________________________________________________

Nt5 Lê công Khanh khai trương tiêm cơm : UYÊN ƯƠNG - NT6

Theo phiên bản Quán " Cơm Nhà " Nt5 ; Thân mời các anh chị nhớ ghé ủng hộ cho thêm đông.. vui

>>>            Tổng cộng 11 cặp uyên ương đã ghé quán

___________________________________________________________________________________________

Tản mạn vế chị em dâu NT - Nt6 Lê quang Tuấn

Thấm thoát đã gần tròn 37 năm đằng đẵng, kể từ ngày phải xa nhau, tan tác như bầy ong vỡ tổ. Mất ong chúa ....

>>>

____________________________________________________________________________________________

HỘI CHỨNG VỀ HƯU - 6 Tuấn

Cách nay nửa năm, vợ chồng tôi nhân có dịp đi Quy Nhơn ..
____________________________________________________________________________________
Thương qúa ! Chị ơi - Hòang văn Tưởng
Lần này, từ giã Cam Ranh vào Saigon để đi thật xa, có lẽ rất là lâu mới có dịp trở về quê hương. Buồn nhiều hơn vui, 
_____________________________________________________________________________________

Phan Rí Cửa - 36năm ... nhìn lại (Trích hồi  ký của cố Nt6 Nguyễn văn Tịnh)

Những chiếc GMC và xe bus của trường chở vợ con của quân nhân cơ hữu ngày hôm qua, 

>>>

____________________________________________________________________________________

Chia buồn cùng nt6 Nguyễn quý Bổng

Từ dạo tháng tư (của Ng v An Thân tặng Niên Trưởng NT5 Ng.P Long.)

* Huế xa  của 6An

Giải trí : Nghe nhạc Thái Thanh – do Nt6 An cung cấp

Thiệp chúc Tết của CSVSQ/Nt6

Anh đi ! để lại một giòng sông

Một kỷ niệm đêm lột xác của Nt6 Nguyễn văn An

Tuyến phòng thủ cuối cùng (Riệng tặng các Niên trưởng K5, K5 và các bạn K6 trường ĐH/CTCT Đalạt

Gặp gỡ  Nguyễn Trãi 6 ( Nt6 này là ai ? )

 

             Hình  Ảnh  Nt6  VN       

 

Tiệc cưới con Nt6    Nha Trang-Khánh Hòa 19/5/2014

Tiệc cưới Ái nữ Nt6 Lê quang Tuấn 27/7/2013

Thăm Pleiku 19/5/2013 của Nt6 Lê quang Tuấn

Uống rượu cần tại nhà con gái Nt5 SiuFrem - Gialai 18/5/2013

Nt6 Lê quang Tuấn thăm các bạn tết Quý Tỵ 2013

Uống rượu cần đêm tất niên 31/12/2012 (ảnh Nt6 Lq Tuấn)

Gặp bạn NT6 và viếng chùa Bà Tây ninh 22.10.12

Gặp mặt NT5 tại nhà Quang Râu 19.10.12

Gặp mặt tiệc cưới NT3 Nguyễn Hữu Thắng - Nhatrang 06.10.12

Đám cưới Trai út Nt6 Phạm đăng Khương - Tuy hòa - 7/2012 - Lê quang Tuấn

Album Trà Vinh của Nt6 Lê quang Tuấn

Chia tay Nt6 Tưởng sang Mỹ  31/3/2012

Hội ngộ Cam Ranh nhân tiệc cưới con trai Nt5 Ng Trung 4/12/2011 của Lê quang Tuấn

Hội ngộ Nt5 và Nt6 tại nhà con gái Nt6 Lê quang Tuấn (Nha Trang) tại Sàigon

Tham dự tiệc cưới con Nt6 Phạm tấn Kiệt - Tây Ninh 28/5/2011

Sóc Trăng hội ngộ 8/1/2011 - Ảnh của Nt6 Thương Trà Vinh

Tất niên Nt5 – Nt6 Trà Vinh 2010 (Nt6 Thuong)

Album Tiệc cưới Tây Ninh 25/12/2010 do Ng văn Còn thưc hiện (78 t)

Tiệc cưới trưởng nam của Nt6  Phạm tấn Kiệt – Tây Ninh

Sóc Trăng 7/11/2010 của Nt6 Ng v Còn

SiuPhem và Nt6 du lịch Nha Trang 6/2010

Đám cưới con Nt6 Lý Thi –Gialai– và sự hội ngộ Nt5 Siu Phem

Nt6 ngày Tất niên 2009 của Nt5 VN (Nt6 Ng văn Còn thưc hiện)

        NT6