NHỮNG CẢM TÁC LÃNG MẠN

Chiến tranh kéo dài và khốc liệt càng thôi thúc lòng khát khao viễn cảnh một nền hòa bình trường cửu.
Ngày ấy chúng ta đã trải qua giây phút bang hoàng, tê tái. Thầy trò, niên trưởng và bạn bè chia tay nhau vội vã, chẳng băn khoăn tương lai sẽ ra sao? Chết lặng và trống rỗng

Nắng oi ả đầu mùa hè cùng với sao động mãnh liệt của hàng triệu trái tim người Sài Gòn không làm tan nỗi khối băng trong long. Vô cảm và nhạt nhòa.

Thế mà không thiếu cuộc chia tay đơn sơ và lãng mạn. Vào thời khắc lịch sử, NT6 Phạm Tuấn Kiệt cúi xuống ngắt một đóa hoa mười giờ mọc quanh sân cờ TĐ 50. Đặt nhẹ lên môi em rồi vuốt ve lưng gầy guộc:

“ Mình chia tay em nhé! Thân phận chúng ta ví như con quay định mệnh và đến lúc người ta dừng cuộc chơi rồi! vĩnh biệt”

Thưa quý bạn. “ Tình em 16” vừa nhận được hai cảm tác tuyệt vời, xin được gửi đến cùng với tâm tình của Nt6 PTK.

1. NT vô danh.
Có một lúc gió mưa dồn nắng cực
Anh cao hứng ôm em bò hỏa lực
Cố gắng lên dù phại quỵ bên thềm
Mồ hôi tắm thân hình anh nhễ nhại
Anh cố gắng kéo em yêu xích lại
Và thì thầm yêu quá lắm em ơi!
Chiến trường xa đâu có được thảnh thơi
Mà lựa chọn bóp cò theo đích nhắm
Em thấu hiểu tình đôi ta nồng thắm
Đường còn xa thắm đẫm giọt mồ hôi
Đã thương em và đã chọn em rồi
Tình 16 em ơi giờ nhớ mãi
Bụi thời gian phủ đầy bao trở ngại
Bao biến thiên, bao vật đổi sao dời
Nhưng tình em 16, hỡi em ơi!
Vẫn sống mãi ngàn đời em 16

2. Nhà thơ NT4 Lai Thế

Anh nhập cuộc trong tình thương yêu lớn
Tìm đến em trong nghĩa sống quê hương
Nhận diện em qua ngày thắng quân trường
Tuổi 16 tình quê em rộng mở
Lần đầu tiên gặp em anh bỡ ngỡ
Đi bên em, chân bước ngại ngùng ghê
Sáng đón em, chiều đưa trả em về
Lưu luyến quá từng đêm qua cửa sổ
Anh mơ ước được cùng em tương ngộ
Được cùng em say ngắm lỗ chiếu môn
Được cùng em hạnh phúc mãi vuông tròn
Và ngày thắng là bài ca diễm tuyệt
Thời gian cứ dần trôi, giờ đã điểm
Anh quyết tâm ra đòn hiểm với em
Nhưng nhìn em rồi nhìn lại bên thềm
Anh không nỡ để tốn hao sức lực
Nhưng trời hỡi, gió mưa dồn nắng cực
Khiến cho anh cao hứng ở trong long
Anh ôm em, bò hỏa lực cố công
Nước chảy ướt cả mình em lạnh lẽo
Em hờn tủi và trách anh bạc bẽo
Biết sao em! Đời lắm mẹo dối lừa
Thế thì thôi, thôi thế sáng chiều trưa
Xin vĩnh biệt! tình em mờ mười sáu

                          NT5 ĐỖ MẠNH