“Những chuyện tào lao”

                      Đi chơi Đồ sơn

                       Đi chơi cho biết đồ sơn

                Tới rồi mới biết không hơn đồ nhà

                        Đồ nhà tuy có hơi già

               Đồ sơn tươi mát,mặn mà bờ môi

                  Đồ nào cũng vậy mà thôi!

             Đều là như thế,nói cười hờn ghen

                  Tưởng rằng lạ,tạ lần quen

            Ai dè cũng thế,mỏi mòn sướng chi?

               Lạ quen chẳng khác nhau gì?

            Đều là như thế,có gì đâu,?hơn?

                   Đồ sơn,tạm biệt đồ sơn

              Tôi về vui với cái hơn đồ nhà

 

                              Đi uống bia ôm.!

                                   Mát trời đi uống bia hơi

                                  Vào một quán vắng ở nơi cuối đường

                                  Tiếp tôi là một mỵ nương

                                 Dáng ngà môi thắm,mắt huyền tóc nâu

                                 Tim tôi đau nhói ngực sâu

                                 Nhìn em tôi vội xoay đầu ngó nghiêng

                                 Kìa đôi má lúm đồng tiền

                                 Phúng pha phúng phính,mắt huyền lung linh

                                 Em khoe bờ ngực gợi tình

                                Tôi đành dốc chén lưu linh giả vờ

                                Quơ tay tính vẽ vần thơ

                                Bia như đã thấm say khờ thơ nhân

                                Bàn tay chưa chạm một lần

                               Mắt môi lọng ngọng,bước chân mò đường

                               Thôi đành tạm biệt mỵ nương

                               Liêu xiêu bóng đổ,lề đường bước lê.!

                                                           Hoàng văn Định   2C8